Chà, cũng lâu rồi không có một post nào trên page. Hôm nay xin phép mọi người, cho admin lạm quyền một lần vậy (thật ra cũng khá nhiều lần rồi).
Chuyện là, hôm nay mình đã quyết định cho đi đống sách cũ hồi cấp 3 của mình cho một người khác. Nhiều bạn sẽ có rất nhiều câu hỏi cho mình, kiểu như "Ủa sao còn giữ tới giờ này?", "Sao không bán ve chai đi cho khỏe?", "Chờ đến lúc đổi chương trình, đổi sách rồi mới cho, mất giá thì sao." Chính mình cũng biết rằng, mình sẽ chẳng bao giờ dùng tới chúng cho chương trình học của mình, cũng chẳng đem ra đọc một lần nào nữa. Thậm chí có những cuốn lúc đi học mình còn không xem, giờ vẫn như mới vậy. Nhưng mình vẫn giữ toàn bộ. Kể cả đến khi cho đi, mình vẫn muốn giữ lại cái gì đó cho riêng mình. Và rồi mình được hỏi một câu khi đang dọn sách cho cô: "Lên năm 3 rồi mà còn muốn giữ kỷ niệm hả?".
Mình chỉ mỉm cười với cô và thầm nhủ: "Vâng, chắc chắn rồi". Mình hơi buồn, vì không hiểu tại sao cô biết rõ như vậy mà vẫn hỏi mình. Nhưng rồi mình lại nghĩ: "Ừa, có lẽ cô không biết cấp 3 của con tuyệt vời như thế nào."
Một trong những thứ mình còn giữ lại, đáng ngạc nhiên, là một cuốn sách Ngữ Văn 12 kèm những bài văn kiểm tra của mình. Vì đối với mình, đó là môn học đầu tiên mình được cất lên tiếng nói riêng của mình. Những gì mình nghĩ, những gì mình cảm nhận hay để tâm, đều được thầy cô đón nhận. Lần đầu tiên mình cảm thấy những điều mình viết ra thật sự được trân trọng. Đến giờ điều đó vẫn có ý nghĩa với mình.
Rốt cuộc thì, trân quý kỷ niệm có gì là sai, nhất là khi kỷ niệm đó lại gắn liền với Lê Hồng Phong của con?
CH11720 Confession
CH11720 Confession là nơi dành cho những tâm tình khó nói, những lời thổ lộ muốn
Want your school to be the top-listed School/college in Ho Chi Minh City?
Click here to claim your Sponsored Listing.
Click here to claim your Sponsored Listing.
Location
Address
235 Nguyen Van Cu Street, Nguyen Cu Trinh Ward, District 1
Ho Chi Minh City
700000