Du Học Châu Âu- Study in EU

Du Học Châu Âu- Study in EU

Share

Thông tin du học các nước Châu Âu (Đức, Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Ý...). Tư vấn ch?

Photos from Du Học Châu Âu- Study in EU's post 03/07/2025

Phụ huynh cẩn trọng với trại Hè!

CHI GẦN 10 TRIỆU ĐỒNG CHO CON ĐI TRẠI HÈ 8 NGÀY, MẸ Ở HÀ NỘI BỨC XÚC KHI ĐÓN CON ‼

Mới đây, trên mạng xã hội đang lan truyền rầm rộ bài chia sẻ của một người mẹ tại Hà Nội với nội dung: "Cho con đi trại hè, khi về mang theo một đống thuốc bôi da và vết hằn trong lòng".

👉 Cụ thể, người mẹ này cho biết, con chị tham gia một chương trình trại hè cho thiếu nhi dài 8 ngày 7 đêm. Khi đi, bé háo hức. Nhưng khi đón về, gia đình chị phải cho con đi khám, điều trị viêm da. Đặc biệt, bé bị ảnh hưởng tâm lý do bạn batnat.

"Mình đã bình tĩnh phản ánh với đội ngũ tổ chức, mong nhận được sự cầu thị, nhưng điều mình nhận lại là sự thiếu tôn trọng và đổ lỗi", người mẹ viết.

👉 Liên hệ với chị C.N.L. - người đăng bài, phóng viên được biết, chị L. gửi hai con (con gái 12 tuổi và con trai 10 tuổi) tham gia một trại hè có tên L.H.H. tại Thái Nguyên từ 25/6-1/7, với chi phí 9.350.000 đồng/người (đã giảm giá 15%).

Ngày 1/7, khi đón hai con về, vợ chồng chị L. tá hỏa khi con trai 10 tuổi nói, suốt 8 ngày qua, con không đại tiện vì… nhà vệ sinh quá bẩn.

"Da con sạm đen, mặt mệt mỏi, buồn rầu. Con nói sẽ không đi trại hè nữa..."

Chị L. đã chủ động phản ánh với BTC về các sự việc con gặp phải. Tuy nhiên, theo chị, BTC phản hồi thiếu thiện chí, thậm chí còn có lời nói thiếu tôn trọng phụ huynh.

Nguồn: VietnamNet

03/07/2025

5 KỸ NĂNG theo con cả đời

Con có cả đời để học nhưng chỉ có vài năm đầu đời để chơi. Vì thật ra những thứ học trước 3 tuổi – nếu không được ôn lại thường xuyên, thì chỉ cần 3- 6 tháng – 1 năm thôi là... con sẽ quên sạch.

Nhưng có những thứ học rồi, con sẽ mang theo cả đời – dù 10 tuổi, 20 tuổi hay 30 tuổi cũng vẫn dùng. Và đó mới là thứ con cần học trước 3 tuổi.

✅1. CHƠI NHỮNG TRÒ CHƠI KHAI THÁC NĂNG LỰC CỦA CON
Con học giỏi hay không, thông minh đến đâu – phần lớn nằm ở những năng lực nền tảng:
❤Giữ thăng bằng
❤Phối hợp tay – chân
❤Nhận biết không gian
❤Tư duy logic
❤Khả năng tưởng tượng
❤Quan sát thế giới xung quanh

Những cái này KHÔNG ĐẾN từ học chữ, học số hay học flashcard. Mà đến từ việc con được chạy nhảy, leo trèo, xếp hình, xếp chén, đổ cát, nặn đất… thật nhiều.

✅2. Năng lực giao tiếp – xã hội
Nghe có vẻ là “ người lớn” nhưng thực chất là cách con biết trò chuyện, giao tiếp với mọi người xung quanh
❤Con có biết nói đúng độ tuổi, biết nói ra nhu cầu của mình ?
❤Có dám bắt chuyện với bạn mới không?
❤Có biết kể lại chuyện đã xảy ra không?
❤Đây là “mầm mống” của khả năng giao tiếp, trình bày, kết nối – sau này đi học hay đi làm cũng cần hết.

Không ít người “già” nhưng vẫn e ngại làm quen với bạn. Vì thế, muốn con giỏi ngoại ngữ – không phải ép học tiếng Anh sớm hay học trung tâm nào mà chỉ đơn giản là nghe con nói, chịu khó trả lời, kể chuyện, dẫn đi chơi, gặp bạn bè, đừng dọa con những thứ vô lý như “ không ăn cô kia bắt, ông kia bắt đấy “ chao ôi thế giới xung quanh thật đáng sợ.

✅3. Sức mạnh bên trong – nội lực cảm xúc
❤Con có tự tin hay không? Có lì đòn hay dễ gục ngã? Có dám thử hay sợ sai?
❤Tất cả bắt đầu từ việc con có cảm giác an toàn không.
❤Con cảm thấy an toàn → mới dám làm
❤Cảm thấy được yêu → mới dám thử
❤Con tin rằng ba mẹ luôn ở phía sau → mới dám bước về phía trước
❤Lời khen cụ thể vào sự nỗ lực là giúp con nó thêm nội lực về sự tự tin
- Con lau bàn sạch thế này á, mẹ bất ngờ luôn
- Con tự mặc đồ rồi à, nhanh như siêu nhân vậy
Mỗi lần như vậy, con sẽ có cảm giác: “Mình làm được!”, Mà cảm giác này quý hơn ngàn lời mắng mỏ, nhắc nhở

✅4. Khả năng tự lập trong sinh hoạt
Nhiều mẹ nghĩ: “Thôi bé quá biết gì, để lớn khắc biết.”
Không đâu.
Con 2 tuổi đã có thể:
❤Tự mang dép
❤Tự lấy bát, lấy thìa
❤Tự mặc áo đơn giản
❤Biết đi vệ sinh, rửa tay, bỏ rác
Vấn đề không phải là con chưa biết, mà là mẹ có chịu để con thử hay không.
Đi mẫu giáo rồi sẽ thấy:
Một đứa tự lập – lúc nào cũng vững vàng, tự tin hơn hẳn.

✅5. Rèn thói quen tốt từ sớm
Thói quen là thứ cực kỳ quý giá.
Vì khi thành thói quen → con không cần ai nhắc vẫn biết mình phải làm gì.
❤Ăn xong biết cất chén đĩa
❤Đến giờ là đi đánh răng
❤Trước khi ngủ tự chúc ba mẹ ngủ ngon
❤Làm sai biết xin lỗi
❤Rác không vứt bừa bãi
❤Sách vở là không dẫm lên
❤Ăn cơm là biết mời
Không cần ép – chỉ cần kiên trì lặp lại.
Gieo mỗi ngày một chút → vài tháng sau con làm như “phản xạ tự nhiên”.

✅ Tóm lại:
Trước 3 tuổi – đừng quan tâm con thuộc được bao nhiêu bài hát, đọc được mấy chữ, nói được bao nhiêu ngôn ngữ

Mà hãy hỏi:
Con có tự tin không?
Con có dám thử không?
Con có biết nói ra điều mình muốn?
Con có tự làm một vài việc nhỏ chưa?

St

28/06/2025

Các bạn sinh viên cẩn trọng với “việc nhẹ lương cao”!

🌍 LIÊN HỢP QUỐC CHỈ ĐÍCH DANH CAMPUCHIA LÀ TRUNG TÂM BUÔN NGƯỜI VÀ LỪA ĐẢO SỐ TOÀN CẦU


📌 Ba Báo cáo viên đặc biệt của LHQ đã gửi thư khẩn đến Chính phủ Campuchia, tố cáo nước này là trung tâm trong mạng lưới buôn người xuyên quốc gia, ép nạn nhân lao động trong các “xưởng lừa đảo số” – kiếm hàng tỷ USD mỗi năm.

🧠 Bắt đầu từ những “việc nhẹ lương cao” trên Facebook, TikTok, LinkedIn
🔹 Đăng tin tuyển dụng ở Bangkok, Kuala Lumpur, Phnom Penh, hứa hẹn lương cao, ăn ở miễn phí
🔹 Nạn nhân chủ yếu là người trẻ, có học, đến từ Việt Nam, Indonesia, Thái Lan, Myanmar, Philippines, Hàn Quốc, Nhật Bản, Đài Loan, Ấn Độ, Bangladesh…

🏚️ Từ "văn phòng mơ ước" thành trại giam số
🔸 Bị thu điện thoại, hộ chiếu ngay khi đến nơi
🔸 Phải làm việc 12–15 tiếng/ngày, xin phép mới được đi vệ sinh
🔸 Mọi hành vi trái lệnh đều bị trừng phạt tàn bạo
🔸 Bị nhốt trong khu phức hợp có tường cao, lính canh vũ trang

💻 Bị ép lừa đảo trực tuyến – đủ mọi hình thức tinh vi
🎭 Lừa tình: Giả làm người yêu, bạn đời – chiếm lòng tin để moi tiền
💹 Lừa đầu tư: Giả làm chuyên gia tiền ảo, chứng khoán – rút cạn tiền nạn nhân
🎰 Casino online giả mạo: Dụ người chơi nạp tiền vào hệ thống không thể rút

🔪 Không hoàn thành chỉ tiêu = bị tra tấn dã man
🔻 Bị đánh bằng gậy sắt, chích điện, nhốt phòng tối
🔻 Ép xem người khác bị hành hạ để răn đe
🔻 Phụ nữ bị tấn công tình dục có hệ thống
🔻 Một số nạn nhân đã chết do tra tấn hoặc bị bỏ mặc không chữa trị

💣 “Nợ ảo” không bao giờ trả hết – chiêu trò giam giữ dài hạn
🔸 Chi phí ăn, ở, điện nước đều được tính thành “nợ”
🔸 Lãi suất cao, phạt nặng nếu không làm đủ chỉ tiêu
🔸 Bị “bán” từ trại này sang trại khác, nợ lại càng tăng
🔸 Gia đình chuộc người có khi vẫn không được thả

📍 Ít nhất 17 trung tâm lừa đảo đang hoạt động tại Campuchia
➡️ Gồm các tỉnh: Phnom Penh, Sihanoukville, Poipet, Koh Kong, Kandal, Kampot, Bavet, Chrey Thom, Svay Rieng, Oddar Meanchey...
➡️ Một số nằm trong các đặc khu kinh tế như Dara Sakor, Thmorda
➡️ Hoạt động như doanh nghiệp: có giám đốc, nhân sự, bảo vệ, quản lý mục tiêu tài chính

💰 Ngành công nghiệp tội phạm trị giá hàng tỷ USD
🔸 Tiền thu từ lừa đảo được dùng để hối lộ quan chức, quân đội, cảnh sát
🔸 Các hệ thống tài chính ngầm như crypto, ngân hàng đen hỗ trợ rửa tiền xuyên biên giới
🔸 Báo chí bị kiểm soát chặt, người tố cáo bị đe dọa, bắt giữ

🚨 Người trốn thoát vẫn bị đối xử như tội phạm
🔻 Nhiều người bị bắt vì tội rửa tiền, nhập cư trái phép dù là nạn nhân
🔻 Bị buộc đeo vòng giám sát, nộp phạt nặng
🔻 Nam giới rất khó được tiếp cận hỗ trợ hoặc trú ẩn
🔻 Đại sứ quán, tổ chức nhân đạo thường không can thiệp được

🛑 Liên Hợp Quốc ra tối hậu thư 60 ngày và 15 câu hỏi cho Campuchia
📌 Vì sao chính quyền chưa dẹp các trung tâm này?
📌 Làm sao đảm bảo an toàn khi hồi hương nạn nhân?
📌 Có đền bù cho người bị tổn hại hay không?
📌 Có chính sách bảo vệ nhà báo, NGO và người tố cáo?
📌 Có hợp tác với các nước như Việt Nam, Lào, Thái Lan… không?

🌐 Liên Hợp Quốc gửi cảnh báo đến 8 nước và ASEAN
🔻 Các nước nhận thư: Việt Nam, Thái Lan, Lào, Malaysia, Myanmar, Philippines, Trung Quốc, ASEAN
🔻 Được yêu cầu hợp tác điều tra, hỗ trợ nạn nhân và trấn áp mạng lưới xuyên quốc gia

📣 CẢNH BÁO ĐỎ CHO NGƯỜI TÌM VIỆC QUA MẠNG
⚠️ Các công việc “thu nhập khủng – không yêu cầu kinh nghiệm” rất có thể là cái bẫy
⚠️ Hãy kiểm tra kỹ công ty, hợp đồng, nguồn gốc lời mời
⚠️ Tuyệt đối không giao hộ chiếu – giấy tờ cho người lạ

15/06/2025

Em chở mùa Hè của tôi đi đâu?

25/05/2025

Giỏi để làm gì ???

Sáng uống cafe gặp lại ông bạn hơn tuổi, có 2 đứa con đứa học lớp 6 đứa lớp 8, đang ngồi nhả khói thuốc gương mặt thẩn thờ buồn rười rượi. Mình mới bắt chuyện: Có vấn đề gì mà trầm tư vậy anh? Vợ bỏ hả?
- Không! Vợ bỏ thì anh đã mở tiệc chiêu đãi hai chục mâm ở Hải Phương và vi vu ở Caribe với cô nhân tình Nông Thôn có nụ cười Đô Thị mới quen rồi.
- Haha, vậy có chuyện chi mà bác trầm tư thế?
- Anh buồn chuyện học của 2 đứa con.
- Bộ 2 đứa học hành sa sút lắm hay sao mà Bác buồn?
- Không! Đứa 9,3 đứa 9,6 cả hai đều học sinh xuất sắc cả năm.
- Trời, 2 cháu học hành giỏi thế mà Sao Bác buồn? Sao ko dẫn 2 đứa và chị đi ăn mừng rồi đi du lịch giống người ta đi?
Ảnh làm một hơi: Không đâu, lớp sĩ số 38 đứa, thì hết 36 đứa học sinh giỏi toàn diện rồi, chỉ có 2 đứa học sinh khá! Mà trong trường từ khối 6 đến khối 9, mấy chục lớp, lớp nào cũng vậy mới ghê! Có gì đâu tự hào. Trong khi thời anh em mình cách đây 2 mấy năm, kiếm được trong lớp 2-3 đứa giỏi, 2-3 đứa khá đã là siêu lắm rồi!
Mình ngắt lời: Chắc bọn trẻ giờ ăn uống đầy đủ nên học hành giỏi dang hơn thời anh em mình thôi!
- Không đâu! Chính 2 đứa học sinh khá kia mới làm tao phải suy nghĩ mấy ngày nay. Mà không phải riêng tao, mấy anh chị phụ huynh chung lớp hôm đi họp cuối năm cũng thấy vậy, cũng thấy nhoi nhói ở trong lòng.
- Sao vậy anh?
- Hôm cuối năm đi họp, rồi hôm liên hoan tổng kết lớp với các cháu, cô giáo có nhắc nhở anh chị phụ huynh của 2 cháu học sinh khá là phải quan tâm đến các cháu nhiều hơn nữa để sang năm các cháu học giỏi hơn để đạt danh hiệu học sinh giỏi! Một trong 2 ông bố đứng dậy khiêm tốn cảm ơn cô giáo và nhà trường đã quan tâm và tạo điều kiện cho 2 cháu...Nhưng lại chẳng hề có thái độ e ngại hay xấu hổ trước 36 bậc phụ huynh kia. Mà ông ấy còn cảm thấy vui và cười bí hiểm mới lạ!
Đến lúc ra về hỏi thăm mới biết, 2 ông bố này đều là 2 doanh nhân rất thành đạt ở Vũng Tàu mình, mới bốn mấy tuổi, mà một ông là chủ của chuỗi nhà hàng khách sạn có tiếng. Một ông kinh doanh xăng dầu và tàu dịch vụ! Lúc về lại còn có tài xế đưa rước bằng xe hơi xịn, cái gì mẹc mẹc gì đó chắc tầm chục tỷ! Đặc biệt. 2 thằng con học sinh khá này tao nhìn mặt lại rất dễ thương, thông minh, to khoẻ, khôi ngô tuấn tú. 2 thằng này lớn lên không thành công mới lạ. Đã vậy, nghe mấy người nói, 2 thằng này ngoài học thêm tiếng anh, với chơi thể thao, bố mẹ nó chả cho học thêm gì hết, chắc vậy mà bị học sinh khá!
- Mình lại ngắt lời: trời! Bố mẹ nó giờ khá vậy, trách gì bọn nó sau này nối nghiệp mà không khá!
- Không đâu. Tao cảm thấy nét tự tin trên gương mặt ba nó, và chắc chắn cách dạy con và giáo dục của bố mẹ nó rất hay. Nhìn lại mấy chục vị phụ huynh có con học sinh giỏi ở đây, đa số là dân lao động, hoặc nhân viên bình thường, một số còn lo bữa ăn từng ngày...
- Ảnh nói mà mắt ngấn lệ: "Tao không biết bây giờ có nên tự hào vì mình nghèo mà con cái học giỏi nữa không! Bởi vì đầy thằng học giỏi mà ra đời cũng vẫn nghèo như thường. Không phủ nhận rằng trong 36 đứa học sinh giỏi ấy có nhiều đứa là học giỏi thật. Nhưng anh thấy ngày nay Bệnh Thành Tích nó len lỏi từ Xã Hội vào nhà trường kinh quá! Lớp nào trường nào cũng thi đua có nhiều học sinh giỏi! Nhưng nhìn mặt đứa nào cũng ngơ ngơ ngáo ngáo, người thì quắp lại, vì đi học rồi học thêm cả ngày, chả có thời gian đâu mà thể thao, chạy nhảy tắm sông như anh em mình ngày xưa. Học giỏi mà hỏi cái gì cũng không biết, không trả lời ngay được! Học Văn Sử Địa, trên tỏ thiên văn dưới tường địa lý, mà tao dẫn đi câu cá, hỏi ngày có mấy lần thuỷ triều lên xuống, nó kêu 8 lần! Tao thấy nghẹn trong cuống họng...vậy mà hôm rồi tổng kết xong, tao thấy ai ai cũng khoe bằng khen học sinh giỏi của con mình lên phây bút, không biết có suy nghĩ gì không, lớp đứa nào học cũng giỏi mà khoe chi! Đi học là để cho con nó có kiến thức, chứ đâu phải là đi học để cho con được học sinh giỏi, về treo lên tường!
- Mình cười, bọn nó biết ba cái đó làm gì... haha!
- Ảnh lại trầm ngâm nhả khói thuốc rồi nhìn về phía xa xa dòng xe cộ đang chen nhau buổi sáng...!
Chuyện và ảnh đều copy ( không phải chuyện nhà cháu). tai tồ do tui đặt 🙂

St.

22/05/2025

Ngày 9 tháng 10 năm 2006, ba chàng trai trẻ bán một website chia sẻ video cho Google với giá 1,65 tỷ Dollar

Rồi họ biến mất chỉ sau một đêm.Nhưng tại sao họ lại rời đi khỏi nền tảng có giá trị nhất lịch sử mạng?

Đây là Chad, Steve và Jawed – những người sáng lập ra YouTube.

Ba người bạn vô tình tạo ra công cụ tìm kiếm lớn thứ hai thế giới.

Hôm nay, website ấy trị giá hơn 455 tỷ Dollar Họ đã thay đổi cuộc sống của bạn mãi mãi…

Bởi nhờ họ, bạn có thể học gần như mọi thứ trên internet miễn phí. Và hành trình của họ? Điên rồ hơn bất kỳ video viral nào.

Tất cả bắt đầu từ một bữa tiệc tối vào năm 2004.

Họ bức xúc vì việc chia sẻ và xem video online quá khó khăn – đặc biệt là sau sự cố Super Bowl của Janet Jackson và trận sóng thần kinh hoàng tại Đông Nam Á.

Họ nhận ra không có cách dễ dàng nào để người dùng tải lên và chia sẻ video với thế giới.

Lúc đó, email không thể gửi file video lớn, và hầu hết các website đều không hỗ trợ nội dung do người dùng tạo.

Internet giống như một con đường một chiều – người dùng chỉ có thể xem, chứ không thể đóng góp.

Chad, Steve và Jawed biết rằng: điều này cần phải thay đổi

Tháng 2 năm 2005, họ bắt tay vào làm.
Họ lập văn phòng tạm trên một tiệm pizza ở San Mateo, California – và bắt đầu xây dựng một nền tảng đơn giản: nơi ai cũng có thể đăng video và chia sẻ chỉ bằng một đường link.

Không công cụ chuyên nghiệp. Không tài trợ từ tập đoàn. Chỉ ba chàng trai, một chiếc camera run rẩy, và một giấc mơ.

Ngày 23/4/2005, Jawed đăng video đầu tiên: “Me at the zoo”. Chỉ 18 giây, nhưng nó mở đầu cho một cuộc cách mạng.

Điều kỳ diệu nằm ở sự đơn giản.
YouTube không đòi hỏi phần mềm phức tạp hay kỹ năng đặc biệt.
Chỉ cần quay, đăng, và chia sẻ.

Tin đồn lan nhanh.
Người ta bắt đầu đăng video gia đình, clip hài, biểu diễn âm nhạc, và những khoảnh khắc đời thường.

Chỉ trong vài tháng, YouTube bùng nổ:
› 100 triệu lượt xem mỗi ngày
› 65.000 video được tải lên mỗi ngày

Internet đã tìm thấy sân khấu của nó – và ai cũng được mời biểu diễn

Cuối năm 2005, YouTube phát triển nhanh đến mức họ không thể kiểm soát.

Server quá tải. Chi phí băng thông tăng vọt. Họ phải vất vả kêu gọi đầu tư để cứu lấy nền tảng.

Nhưng người dùng vẫn cứ đến.

Các hãng truyền thông lớn bắt đầu chú ý – ban đầu là tò mò, sau là… kiện.

YouTube chứa nội dung có bản quyền. Các mối đe dọa pháp lý ngày càng nhiều. Nhưng người dùng vẫn không ngừng tải lên, chia sẻ, xem.

Ba nhà sáng lập biết họ đang nắm trong tay điều gì đó vĩ đại – nhưng cũng biết họ không thể đi tiếp một mình.

Năm 2006, khi áp lực chồng chất và các lời đề nghị bắt đầu tới…

Họ từng đề xuất bán với Microsoft – với giá chỉ 1 triệu Dollar, nhưng Microsoft từ chối.

Một năm sau, Google đến gõ cửa và trả luôn 1,65 tỷ Dollar .

Sau thương vụ, cả ba… lặng lẽ rút lui. Không tour truyền thông. Không sân khấu lớn. Không tranh giành spotlight. Họ không chạy theo danh tiếng, họ biến mất.

Google biến YouTube thành một đế chế toàn cầu.
Còn Chad, Steve và Jawed – rẽ sang những con đường khác. Nhưng di sản của họ không chỉ sống sót – mà còn thay đổi thế giới. Từ cách ta học tập, cười đùa, biểu tình, đến cách ta kiếm sống. YouTube đã trở thành một phần của đời sống hiện đại.

Ngày nay, nền tảng này có:
› 2,6 tỷ người dùng (1/3 Internet toàn cầu)
› 28,8 tỷ Dollar doanh thu năm 2021

Nhưng những con số đó chưa nói hết.

Sức mạnh thật sự của YouTube nằm ở cộng đồng của nó. Nó trao tiếng nói cho những người vô thanh, biến phòng ngủ thành sân khấu thế giới, và khiến giáo dục, giải trí, cơ hội… trở nên dễ tiếp cận hơn bao giờ hết.

Từ video makeup đến cách mạng chính trị, từ mẹo nấu ăn đến những sự nghiệp triệu đô…

YouTube đã trở thành nơi bất kỳ ai, ở bất kỳ đâu, cũng có thể được thấy và được nghe.

Vậy tại sao họ rút lui?

Vì đó là điều mà người tạo ra thực sự sẽ làm.Họ không bám víu. Họ phá vỡ, xây dựng, rồi bước tiếp.

Chad, Steve và Jawed không mưu cầu trở thành ông trùm truyền thông.

Họ thấy một hệ thống hỏng hóc,sửa nó bằng một ý tưởng táo bạo,và để nó bay đi khi nó không còn nằm trong tay họ nữa.

Họ không cố kiểm soát YouTube.
Họ chỉ muốn kích hoạt điều gì đó vượt ngoài chính họ.Và họ đã làm được.

Bài học?
Bạn không cần có mọi thứ rõ ràng từ đầu.Những ý tưởng vĩ đại nhất đôi khi bắt đầu nhỏ xíu.Nhưng chính sự sẵn sàng thay đổi, buông bỏ, và trao quyền cho người khác mới là thứ làm nên sự khác biệt thật sự.

Nguồn: Trang Nguyen

16-year-old becomes youngest to receive Ph.D. in the US, university claims 09/05/2025

Thần đồng nước Mỹ, nhận bằng tiến sỹ ở tuổi 16!

Một thần đồng 16 tuổi vừa tốt nghiệp tiến sỹ ở đại học Carolina, North Carolina.

Mike Wimmer, đã lấy bằng cử nhân chưa đầy hai năm sau khi nhận được cả bằng tốt nghiệp trung học và bằng cao đẳng khi mới 12 tuổi. Wimmer tốt nghiệp với bằng danh dự cao nhất.

Và bây giờ, chỉ mới 16 tuổi, Wimmer nhận được bằng tiến sĩ, ngoài hai bằng thạc sỹ em đã nhận trong hai năm qua.

Ðồng thời trong lúc học , em còn làm chủ 3 công ty, Next Era, Innovations và Insta Grade AI.

Có một bằng em chưa lấy được. Đó là bằng lái xe.

Trong buổi lễ nhận bằng , em còn trình làng chiếc máy do em tự chế , tự động lặn ra biển để bắt cá lionfish cho bớt nguy hiểm.

16-year-old becomes youngest to receive Ph.D. in the US, university claims Mike Wimmer was also running three companies while getting his Ph.D. “I’ve learned over time to have a really good balance of that work and school, as well as personal time.”

05/05/2025

Cái giá của chuyên môn: câu chuyện về một thiên tài.

Bạn có lẽ đã từng nghe câu chuyện xưa về kỹ sư tính phí 10.000 đô để sửa một cỗ máy:
1 đô cho việc vặn đúng con ốc, và 9.999 đô cho việc biết con ốc nào cần vặn.

Câu chuyện đó không chỉ là truyền thuyết — mà có thật. Người kỹ sư đó tên là Charles Proteus Steinmetz (1865–1923), một thiên tài trong ngành kỹ thuật điện.

Một ngày nọ, tại nhà máy River Rouge của Henry Ford, một máy phát điện khổng lồ bị hỏng. Các kỹ sư của Ford đều bó tay, nên Ford phải mời Steinmetz đến.

Khi đến nơi, Steinmetz chỉ yêu cầu ba thứ: một quyển sổ tay, một cây bút chì và một chiếc giường gấp.
Ông dành hai ngày hai đêm lắng nghe chiếc máy và ghi chép các phép tính.

Cuối cùng, ông yêu cầu một cái thang, một thước dây và một mẩu phấn. Ông leo lên máy phát, đo đạc vài chỗ, rồi đánh dấu một điểm bằng dấu X.

Ông quay sang các kỹ sư của Ford và nói:
"Hãy tháo tấm panel này ra, gỡ cuộn dây đúng ngay chỗ này, và tháo ra 16 vòng dây."

Họ làm theo — và chiếc máy phát điện gầm lên hoạt động trở lại.

Vài ngày sau, Henry Ford nhận được hóa đơn từ Steinmetz:
10.000 đô.

Ford, bất ngờ với con số đó, yêu cầu bảng kê chi tiết. Steinmetz trả lời:

Đánh dấu vị trí bằng phấn: 1 đô

Biết nên đánh dấu chỗ nào: 9.999 đô

Không một chút lăn tăn, Ford thanh toán toàn bộ.

Câu chuyện này sau đó được ghi lại bởi Jack B. Scott — con trai của một nhân viên tại nhà máy Ford — và đăng trên tạp chí Life vào năm 1965.

Steinmetz chỉ cao khoảng 1m20, lưng gù, dáng đi tập tễnh — nhưng sau vẻ ngoài đặc biệt đó là một bộ óc khoa học vĩ đại của thời đại, bạn bè với những tên tuổi như Albert Einstein, Nikola Tesla và Thomas Edison.

Nguồn: Interesting world

23/04/2025

Một gia đình quý tộc giàu có ở Anh đưa con trai nhỏ về vùng quê nghỉ mát. Trong lúc vui chơi, cậu bé vô tình rơi xuống một vực nước sâu. Hoảng loạn, cậu vùng vẫy trong tuyệt vọng. Không ai kịp phản ứng, và có vẻ như cái kết đau lòng đã được định sẵn.

Bỗng từ xa, một cậu bé nông dân nhỏ nhắn, gầy gò lao đến. Không chút do dự, cậu nhảy xuống dòng nước xiết, vật lộn với những con sóng và cuối cùng kéo được cậu bé quý tộc lên bờ an toàn.

Gia đình quý tộc vô cùng biết ơn. Người cha giàu có không chỉ cảm ơn suông, mà còn hỏi cậu bé nông dân:
— Cháu có ước mơ gì không?
Cậu bé cúi đầu, ngập ngừng:
— Cháu chắc sẽ theo nghề làm ruộng của cha…
Người đàn ông mỉm cười:
— Nhưng nếu cháu có thể mơ ước bất cứ điều gì thì sao?

Lần này, ánh mắt cậu bé sáng lên. Một giấc mơ đã bị chôn vùi bấy lâu, nay lần đầu tiên được cất lên:
— Cháu muốn trở thành bác sĩ!
Người cha quý tộc đã giữ lời hứa. Ông tài trợ cho cậu bé nghèo theo đuổi con đường học tập. Và cậu bé ấy chính là Alexander Fleming – người sau này tìm ra thuốc kháng sinh penicillin, cứu sống hàng triệu người trên thế giới.

Còn cậu bé quý tộc may mắn được cứu sống hôm ấy, lớn lên trở thành một trong những chính trị gia vĩ đại nhất lịch sử – Winston Churchill.

Định mệnh sắp đặt để họ gặp nhau lần nữa. Khi Churchill lâm trọng bệnh, tất cả các danh y đều bất lực. Nhưng rồi chính Fleming đã cứu sống ông, lần thứ hai, không còn là một cậu bé nông dân, mà là một bác sĩ lừng danh.

Hai cuộc đời, hai số phận, được kết nối bởi một hành động tử tế.

P/S: Lòng biết ơn có sức mạnh thay đổi vận mệnh
Sự biết ơn không chỉ là một cảm xúc, mà còn là một hành động. Khi giúp đỡ một ai đó với tất cả tấm lòng, bạn có thể thay đổi không chỉ cuộc đời họ, mà cả thế giới.

Giá trị của ước mơ và cơ hội
Không phải ai sinh ra cũng có điều kiện để theo đuổi giấc mơ. Nhưng đôi khi, chỉ một lời khích lệ, một cơ hội nhỏ có thể giúp một người viết lại số phận của mình.

Hành động tử tế có thể tạo ra những điều kỳ diệu
Một hành động tốt đẹp có thể lan tỏa, tạo ra vòng tròn thiện lành. Không ai biết trước những gì mình làm hôm nay sẽ dẫn đến điều gì trong tương lai, nhưng chắc chắn, điều tốt sẽ luôn quay trở lại.

St.

22/04/2025

NHỮNG NGƯỜI MÌNH KHÓ CHỊU NHẤT, LẠI LÀ NGƯỜI DẠY MÌNH NHIỀU NHẤT

Tôi từng làm việc với một người cộng sự… khó ưa một cách xuất sắc. Nói chuyện cộc lốc, luôn nghĩ mình đúng, lại hay soi mói tiểu tiết. Nhiều lần tôi chỉ muốn bùng nổ.

Nhưng điều kỳ lạ là: càng làm việc với người ấy, tôi lại càng giỏi hơn. Tôi buộc phải kiên nhẫn hơn. Phải học cách trình bày rõ ràng, chặt chẽ hơn. Phải điều chỉnh cảm xúc của mình. Và rồi, một ngày, tôi nhận ra rằng anh ta chính là “người thầy” mà cuộc đời cử đến, dù không khoác áo giảng viên.

Từ đó, tôi nhìn những mối quan hệ khó khăn khác bằng con mắt khác. Không còn là “làm sao để tránh xa”, mà là “mình đang được rèn điều gì?”

Mỗi con người đều là một chiếc gương. Kẻ dễ chịu thì soi ra sự đồng điệu. Người khó chịu thì soi ra giới hạn chưa được rèn.

CÓ NHỮNG NGƯỜI BƯỚC VÀO ĐỜI MÌNH CHỈ ĐỂ DẠY MÌNH MỘT BÀI HỌC QUAN TRỌNG RỒI LẶNG LẼ BƯỚC RA.

Hãy nhìn mọi va chạm như một bài học đáng giá.

St.

15/04/2025

Sáng nay, ở khu vực gần Vincom Trần Phú Nha Trang có 1 bạn Tây bán vé số. Ad tò mò nên gọi vào mua cho chục tờ rồi phỏng vấn:

PV- Mày là người nước nào?
*Tao đến từ Mỹ. Còn mày?

PV- Tao Việt Nam.
*Ủa sao nói tiếng Anh hay vậy, mày học tiếng Anh ở đâu?

PV- Thì học từ YouTube, trên mạng đầy. Sao mày làm nghề này?
*Tao đang gap year (1 năm nghỉ ngơi sau khi học xong trung học hoặc ĐH). Tao đi lang thang Đông Nam Á, chỗ nào thích thì ở vài tháng, tự đi làm kiếm tiền đi chơi tiếp.

PV- Nhưng sao mày biết mà bán vé số?
*Tao hỏi thằng cu kia (lấy tay chỉ xa xa có 1 thèng cu người Việt cũng đang bán vé số cho Tây), chia nhau ra bán, share tiền lãi vào mỗi chiều, vì tao đang chờ kết quả phỏng vấn của 1 quán pizza ở đây để làm phục vụ.

PV- Rồi mày có lấy tiền của cha mẹ để ăn học hay sinh sống không?
*Không, tiền của họ mà. Tiền mình làm ra thì mới có quyền xài. Lấy của người khác xài thì nhục chết.

PV- Rồi mày ở bang nào ở Mỹ, có là sinh viên không?
*Tao người Iowa, học xong trung học thì đi Miami học cao đẳng du lịch vì tao thích phục vụ và thích biển. Vay tiền nhà nước đóng học phí còn tự làm thêm để ăn. Có khi tao ngủ ở mấy chỗ công cộng nữa, tốt nghiệp xong là đi chơi liền.

PV- Hay vậy. Rồi mày thấy Việt Nam ra sao?
*Tiềm năng. Giao thông lộn xộn thứ nhì thế giới sau Ấn Độ nhưng có cơ hội phát triển hơn, nhất là những thành phố nhỏ như Nha Trang, Quy Nhơn, Hội An, Huế, Ninh Bình.

PV- Rồi sau khi ở VN thì mày đi đâu?
* Tao chưa biết, chắc là đi Lào hay Campuchia. Hoặc châu Phi.

PV- À mày mấy tuổi và đã đi bao nhiêu nước rồi?
*Tao 1997. Đi được 20 nước rồi, hơi xấu hổ với bạn bè vì đi ít quá. Tụi nó còn đi cả Nam Cực và leo núi Hymalaya nữa...

PV- Rồi chừng nào mình về nước và ổn định?
*1 năm nữa, tao về, kiếm việc làm theo chuyên môn đã đào tạo. Tụi tao ai cũng thế, bác sĩ giáo viên gì cũng đều có 10 tháng đến 1 năm gap year, gọi là working holiday để chia tay tuổi trẻ.

PV- Chúc mày bán được nhiều vé số hôm nay nhé.

Gap Year có nghĩa là 1 năm mình đi lang thang, tự mình kiếm tiền trang trải chuyến đi. Còn lấy tiền cha mẹ để đi hoặc nghỉ ngơi thì không gọi là gap year được mà là "ăn bám".

Mình không đi đâu được là do não cũ, não sợ sệt, não tự ti, não kém cỏi, não tiêu cực, não thiếu đức tin nên luôn nghi ngờ. Mình vô danh, chả ai thèm lợi dụng gì mình đâu, có cởi quần cởi áo ra giữa đường cũng chả ai buồn dừng xe lại nhìn đâu. Cầm vé số đi bán kiếm tiền đi chơi thì có sao? Ngại, sợ là do cái tôi lớn. Mà mình vô danh tiểu tốt thì cái tôi đó chả ai đoái hoài. Mình có nhu cầu được thừa nhận, được tôn trọng nhưng đời nào có quan tâm. Đúng là chỉ có ai có thành tựu, có trải nghiệm thật sự thì họ mới nể, tự động nể.

Mắc mớ gì cái gì cũng SỢ? Những nỗi sợ di truyền gia truyền từ ông bà cha mẹ, sao đi thừa hưởng chi cái đó?

Ước mơ cũng của người khác, nỗi sợ cũng của người khác. Vậy cái gì của mình?

Sưu tầm
My Lan Phạm

27/02/2025

88 năm trước, Sylvan Goldman đã phát minh ra chiếc xe đẩy hàng. Tuy nhiên vào thời điểm đó, phát minh này không được đón nhận. Bởi khách hàng nam thì cho rằng nó quá nữ tính, trong khi khách nữ lại thấy chúng giống như xe đẩy trẻ em.

Để thay đổi quan niệm, Goldman đã thuê các khách hàng nam và nữ để sử dụng xe đẩy, nhằm nâng cao sự hiện diện của sản phẩm. Ông thậm chí còn cử người đứng tại các siêu thị để giải thích những tiện ích mà xe đẩy mang lại. Dần dần, xe đẩy hàng bắt đầu được người tiêu dùng đón nhận và trở thành một vật dụng không thể thiếu trong các siêu thị. Những chiếc xe đẩy bằng kim loại có giá từ 100 đến 250 USD mỗi chiếc và Goldman đã trở thành triệu phú nhờ vào phát minh này.

St.

Want your school to be the top-listed School/college in Ho Chi Minh City?

Click here to claim your Sponsored Listing.

Location

Telephone

Address


179 EF CACH MANG THANG 8 Street, DISTRICT 3
Ho Chi Minh City
700000

Opening Hours

Monday 08:00 - 17:00
Tuesday 08:00 - 17:00
Wednesday 08:00 - 17:00
Thursday 08:00 - 17:00
Friday 08:00 - 17:00
Saturday 08:00 - 12:00