
Ước Muốn Của Vị Sa Môn
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam-Mô Sakya-Muni-Buhhda
Tôi nghe như vầy,
Một thời Đức Phật du hóa tại nước Xá-vệ, trong rừng Thắng, vườn Cấp Cô Độc. Bấy giờ, Phạm chí Sanh Văn, sau giữa trưa thong d**g tản bộ đi đến chỗ Phật, chào hỏi xong, ngồi xuống một bên, bạch rằng:
- Thưa Cù-đàm, tôi có điều muốn hỏi, mong Ngài nghe cho, tôi mới dám trình bày.
Đức Thế Tôn nói:
- Ông muốn hỏi điều gì xin cứ hỏi.
Phạm chí Sanh Văn hỏi:
- Người Cư sĩ ước muốn gì? Thực hành cái gì? Thiết lập cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì?
Thế Tôn đáp:
- Người Cư sĩ ước muốn được tài vật. Thực hành nơi trí tuệ. Thiết lập bằng kỹ thuật. Y cứ trên nghề nghiệp. Lấy sự cứu cánh của nghề nghiệp làm mục đích.
..
Phạm chí Sanh Văn hỏi:
- Thưa Cù-đàm, người Phạm chí ước muốn gì? Thực hành cái gì? Thiết lập cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì?
Thế Tôn đáp:
-Người Phạm chí ước muốn được tài vật. Thực hành nơi trí tuệ. Thiết lập bằng kinh thơ. Y cứ trên trai giới (không làm các điều ác, siêng làm mọi việc lành, tự tịnh tâm ý mình). Lấy Phạm thiên làm mục đích.
Phạm chí Sanh Văn hỏi:
- Sa-môn ước muốn gì? Thực hành cái gì? Thiết lập cái gì? Y cứ trên sự gì? Có mục đích gì?
Thế Tôn đáp:
- Sa-môn ước muốn được chân lý, thực hành nơi trí tuệ, thiết lập bằng giới, y cứ trên vô xứ, lấy Niết-bàn làm mục đích.
Phạm chí Sanh Văn bạch rằng:
- Bạch Thế Tôn, con đã hiểu. Bạch Thiện Thệ, con đã rõ. Bạch Thế Tôn, nay con xin tự quy y Phật, Pháp và Tỳ-kheo Tăng. Cúi mong Thế Tôn nhận con làm Ưu-bà-tắc, kể từ hôm nay con trọn đời tự quy y cho đến lúc mạng tận.
Phật thuyết như vậy. Phạm chí Sanh Văn sau khi nghe Phật thuyết, hoan hỷ phụng hành.
-----------------------------------------------
Luận giải:
Cư sĩ (Trưởng giả) ước muốn có nhiều tài sản, vật chất, người hầu kẻ hạ, thân cận và thực hành nơi có trí tuệ, ứng dụng kiến thức khoa học mang lại giá trị thực tiễn, áp dụng trên công việc của mình, lấy niềm vui là thành quả công việc (tài sản hoặc vật chất).
Phạm Chí (Bà-La-Môn) ước muốn có nhiều tài sản, vật chất, được nhiều người cung phụng, thân cận và thực hành nơi có trí tuệ, ứng dụng kinh văn của Phạm Thiên để mang lại giá trị tinh thần tu tập, áp dụng trên buổi các buổi lễ (tế tự, trai tự,…), lấy niềm vui là được trở về với Phạm Thiên.
Sa môn (Người từ bỏ cuộc sống thế tục) ước muốn được hiểu và thương (chân lý), biết nhẫn nhục và nhu hòa, thân cận và thực hành trí tuệ, lấy giới làm thầy của mình, kiểm soát được tam độc (Tham Sân Si), dạt tới cảnh Không (không bị nhiễm ở bất kỳ nơi nào ngay cả trên thân hoặc tâm), lấy niềm vui là niết bàn (an vui, thanh thản, sang suốt, xóa bỏ vô minh, không vọng tưởng,…).
Trích: Đại Tập 4 - Bộ A-Hàm IV - Kinh Trung A-Hàm Số 2 | 149. Kinh Hà Dục