16/06/2024
Tuần trước, đi grab qua sân bay, 1 quảng đường khá xa đủ để nghe 1 câu chuyện có thật từ chú tài xế về “nghiệp báo nhãn tiền”, mình nghĩ trên phim hay TV mới có, ai dè chuyện thật 100% ( đúng là phim cũng dựa 1 phần trên sự thật khổ đau nhỉ).
Chuyện là chú đã li dị vợ, chắc 10 năm rồi nhưng vẫn khá sốc về việc người vợ ly hôn đơn phương mà chú không hề hay biết. Lúc trước chú là chủ doanh nghiệp nhỏ về các loại xe du lịch, vợ chú chỉ ở nhà chăm con, chú có người bạn sang shop quần áo, định mở cho vợ mà vợ nhất quyết không chịu đi làm. Về sau, tài xế lái xe gây tai nạn, làm ăn bắt đầu ế ẩm, thế là cô vợ ở nhà đã có 1 kế hoạch dài hạn cho mình. Em gái cổ lấy chồng Đài Loan và nhiều người trong vùng (quê chú ở miền Tây) cũng lấy chồng châu Á như Trung, Hàn, Nhật… thế là 2 người đã bày mưu tính kế từ lúc nào ko hay, chú chạy xe nhiều lúc cả tuần ko về, về tới nhà thì mọi thứ cũng diễn ra bình thường, 2 đứa con và vợ vẫn ăn cơm với chú.., Cho đến 1 hôm, chú vô tình ở nhà thì thấy thư từ toà án tới, chú lịch sự không mở ra coi vì tên của vợ trên đó, hỏi vợ “ủa e, nhà mình làm gì mà toà án gửi thư vậy, lúc đó c vợ vẫn chối bỏ, “nói là giấy tờ đất của ba mẹ em”.. Chú nói “ủa sao giấy không gửi về ba mẹ mà gửi về nhà mình…?!”.. c vợ vẫn tìm nhiều lý do biện minh… 1 thời gian sau, chú đang chở khách xuống Vũng Tàu thì nghe tin chấn động, bạn chú làm bên Viện kiểm soát gọi chú: “ Ủa mày và vợ ly dị rồi hả?”.. Chú tưởng bạn giỡn: “mày khùng hả, hôm qua tao vẫn ăn cơm và sinh hoạt vợ chồng bình thường, còn ở chung nhà mà..bớt bớt nha”… “Trời!! Vậy mày không biết gì rồi.. Tụi bây có giấy ly hôn mấy tháng rùi và vợ mày đã có giấy kết hôn lại với chồng nước ngoài..” Chú bất ngờ ngả ngửa, chấn động, shock, không biết dùng từ gì để diễn tả, ngỡ là giấc mơ, bởi vì từ trên trời rơi xuống… chú vẫn kiềm nén, kiềm chế cảm xúc, chở khách tới nơi, quay về nhà, gặp c vợ, nói 1 câu à (chú kể muốn nói nhiều lắm mà không thốt nên lời nên chỉ 1 cấu duy nhất): “Chúc mừng bà nha, lấy chồng ngoại kiều”… cô vợ vẫn bình thản, giả bộ, “anh nói gì vậy, là sao, không hiểu..”, chú nói “bớt diễn lại, tui biết hết rồi”…. Thế là sau vụ đó, c vợ cũng không chối nữa, lật bài ngửa luôn và quan trọng là chú sốc hơn nữa là ba má của cổ cũng ủng hộ cổ ly dị chú,,… Mình không hiểu, ly hôn phải có bước “hòa giải chứ!?”,… Chú nói, chú đã bay lên toà án hỏi cho ra lẽ, họ nói “do gửi thư về nhà 3 lần, mà chú không trả lời, không hồi âm, nên toà giải quyết ly hôn vắng mặt” (khúc này mình cấn cấn nha, cô vợ đã thông đồng với bên đó để luồng lách nhỉ, chứ sao kêu gửi 3 lần mà chú ko biết), chú nói mình đi chạy xe suốt, ai gửi gì, vợ lấy hết… (ghê thật, ủa sao người ta không gọi vào số điện thoại chú? Ủa mà chắc gì thông tin c vợ cấp là chính xác)…
Chú buồn quá bán hết nhà cửa, cầm số tiền chia cho vợ con, (mình hỏi ủa chi vậy, sống lỗi mà còn cho tiền hả, chú nói “10 năm chung sống, hết tình còn nghĩa, mình sống đúng với lương tâm”… nhưng chú có nói 1 câu trước khi đi “nghiệp báo có á”…) Rồi chú đi ra Hà Nội định làm ăn ở đó, nhưng ra đó sống không nổi, bị kỳ thị, bắt nạt, 1 người bạn ở đó nói “mày về lại Sài Gòn làm đi, ở đây mất hết tiền mà tật mang nữa, vì nơi đây đã có phe có cánh, chung chia…”, chú kể quả thật “đi ăn 1 tô phở, người nói giọng Bắc 40k, chú giọng Nam quất 50k, chú hỏi kêu “mày là người nam, thêm 10k…” (mình có nói con thấy vùng ngoài vào đây làm ăn do trong đây hiền lành chất phát, con chưa nghe ngược lại á, sao sống nổi..”), chú nói “tại buồn quá muốn bỏ xứ đi thật xa, rùi chú quay lại Sài Gòn, thuê nhà, mua xe 4 chỗ và chạy tới giờ”… (nếu câu chuyện kết thúc ở đây, đời buồn nhỉ, nhưng không, khúc đuôi mới gây cấn nà)!
Năm ngoái, con gái chú lấy chồng, người vợ bay về từ Đài Loan (cô ấy có 1 người con gái cũng 7 8 tuổi gì đấy), ăn cưới con gái…, sau khi tiệc tan, c khóc lóc kể với chú: “ bên đây khổ quá, chồng làm về không cho 1 đồng, chồng đưa hết tiền cho chị gái giữ, đi mua gì cũng xoè tay xin tiền, thậm chí “quần lót” cũng phải ghi sổ có biên lai… hồi xưa ở việt nam, ông đưa hết tiền cho tui giữ, tui muốn làm gì làm… mà ổng có khuynh hướng bạo lực, ba mẹ tui qua, ổng đóng cửa không cho vào, không cho con gặp ông bà ngoại, nói là cho nó qua nhà con em bà, tui đâu rước ổng bả qua… lúc trước tui đâu cần làm gì đâu, nay khổ như chó luôn.., hay tui ly dị ổng, quay về sống với ông nha, dù sao cũng tình nghĩa bao nhiêu năm.,,.. chú nói: “đã quá muộn, lúc bà làm chuyện gian ác , sao bà không nghĩ tình nghĩa…” (đã cái nư ghê á, nghe nói chí lí kaka)…
Nay chú vẫn độc thân sau bao năm, mình hỏi sao chú không tìm người tâm sự, chú nói: “sợ quá rồi, rước khổ vào thân, với lại thằng hàng xóm, con mày, con tao, con chúng ta,.. đời rối như tơ”…
Mình nghe xong câu chuyện cũng tới sân bay, chú nói “mai mốt con ra sân bay mà không tìm được xe, alo chú chở ra nha, “ mình lưu số điện thoại của chú trong máy, khi cần đi xa, gọi chú😗 Câu chuyện đã hết nhưng cái cảm xúc của mình khi nghe còn mãi (và mình ngồi viết lại cũng lâu á, mà muốn mọi người tin vào “nghiệp” là có thật, đôi khi không cần tới kiếp sau…